Tên thường gọi: Brachylophosaurus
Chế độ ăn: Động vật ăn thực vật
Loài: Khủng long hông chim
Môi trường sống: Khu rừng ở Bắc Mỹ
Thời kỳ lịch sử:Cuối kỷ Phấn trắng (75 triệu năm trước)
Kích thước: Chiều dài khoảng 9 đến 11 m
Cân nặng: Trọng lượng khoảng 7000 kg
Đặc điểm nhận dạng: Mỏ dày, mào ngắn trên đầu
Thông tin mô tả
Brachylophosaurus đáng chú ý nhất là mào xương ngắn trên đỉnh đầu, tạo thành một tấm phẳng giống như mái chèo, nằm ngang trên đỉnh phía sau hộp sọ. Một số cá thể khác, tùy thuộc vào độ tuổi của chúng mà kích thước của mào cũng có sự khác nhau, có một số cá thể có đỉnh bao phủ gần như toàn bộ hộp sọ trong khi những cá thể khác có mào ngắn và hẹp hơn.
Ngoài điều trên, Brachylophosaurus là một loài khủng long điển hình có chiều dài ít nhất 30 ft (
khoảng 9 m). Năm 2010, Greegory S. Paul ước tính Brachylophosaurus có chiều dài tối đa là 36 ft (
khoảng 11 m) và trọng lượng lên đến 7 tấn. Giống như các loài Hadrosaur khác, Brachylophosaurus sở hữu các đặc điểm như má để giữ thức ăn trong miệng và phần hàm gồm hàng trăm răng xếp chồng lên nhau.
Cổ sinh vật học
Năm 2003, bằng chứng của các khối u, bao gồm u máu, u xơ tử cung, ung thư di căn và u xương nguyên bào đã được phát hiện trong các bộ xương Brachylophosaurus hóa thạch. Rothschild và cộng sự của ông đã nghiên cứu đốt sống của loài khủng long về các khối u này bằng cách chụp cắt lớp vi tính và sàng lọc huỳnh quang. Một số Hadrosaurids khác, bao gồm Edmontosaurus, Gilmoreosaurus và Bactrosaurus cũng cho kết quả dương tính. Mặc dù hơn 10.000 hóa thạch đã được kiểm tra theo cách này cho thấy các khối u được giới hạn ở Brachylophosaurus và các chi liên quan chặt ché. Các khối u có thể được gây ra bởi các yếu tố môi trường hoặc xu hướng di truyền. Và nhiều nghiên cứu cho thấy những con Brachylophosaurus bị một khối u và ở trong giai đoạn cuối của bệnh ung thư di căn có thể đã giết chết con khủng long này, hoặc làm suy yếu chúng đủ để nó dễ dàng bị
T.Rex đói đánh bại.
Thông tin khác
Ba hóa thạch hoàn chỉnh của Hadrosur hay khủng long mỏ vịt, Brachylophosaurus đã được phát hiện và chúng được bảo quản rất tốt (
như các nhà cổ sinh vật học thường làm), đến nỗi chúng ngay lập tức được đặt biệt danh:
Elvis, Leonardo và
Roberta. Nhóm nghiên cứu tương tự cũng đã khai quật được một hóa thạch thứ tư nhưng chưa hoàn chỉnh của một con khủng long chưa thành niên, được đặt tên là Peanut. Mẫu vật được bảo quản tốt nhất, Leonardo, là chủ đề chính của bộ phim tài liệu trên kênh Discovery Channel, Secrets of the Dinosaur Mummy (“
Xác ướp cổ đại”). Trong chương trình này tiết lộ rằng Leonardo có một điểm gồ trên cổ (
có lẽ là để hỗ trợ tiêu hóa) cũng như các vảy có kích thước khác nhau trên các bộ phận khác nhau của cơ thể.
Bộ xương
Đầu của Brachylophosaurus được kéo dài, rộng ở phía sau và hẹp dọc theo hầu hết chiều dài của mõm. Tuy nhiên, mỏ trên đột ngột mở rộng ở rìa sau tạo thành một lõi xương rộng cho vỏ sừng. Lỗ mũi cực kỳ lớn, xương mũi tạo thành một bức tường xương cao, hẹp trên đỉnh mõm. Răng của Brachylophosaurus khá thuôn dài. Số lượng răng tăng lên trong suốt cuộc đời của nó, từ ba mươi ba ở cá thể trẻ đến bốn mươi tám. Các răng được xếp chồng lên nhau và có tới ba răng cho mỗi vị trí. Về phía sau, xương hàm dưới và xương tứ giác ló ra hai bên, do đó hộp sọ phía sau của chúng cũng rộng hơn nhiều so với phía trước. Giống như các loài khác, việc nhai được thực hiện bằng một chuyển động bất thường của hàm trên với các cơ hàm lớn ở phía sau hộp sọ. Khi răng trên và răng dưới tiếp xúc với nhau, hàm trên hơi di chuyển sang một bên để cho phép răng di chuyển qua nhau. Theo cách này, những con Hadrosaurids (
Khủng long mỏ vịt) có thể nhai với chuyển động ngang, hơi giống với cách bò và ngựa nhai. Má cơ bắp giữ cho thức ăn không tràn ra khỏi hai bên miệng.